Trang

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011

BỘ NGOẠI GIAO HOA KỲ PHÚC TRÌNH VỀ TỰ DO TÔN GIÁO TẠI VIỆT NAM NĂM 2010



 US DEPARTMENT  OF  STATE  REPORTS  ON  RELIGIOUS FREEDOM  IN  VIETNAM  IN  2010.



                                                             

                      
                             Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Bà Hillary Clinton phát biểu
                             trong buổi lễ nhân dịp công bố phúc trình thường
                             niên về tự do Tôn Giáo Quốc Tế năm 2010.



              SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU



 BẢN  PHÚC  TRÌNH  THƯỜNG  NIÊN  CỦA  BỘ  NGOẠI  GIAO  HOA  KỲ  VỀ  TỰ  DO  TÔN  GIÁO  TẠI  VIỆT NAM  NĂM  2010.

THE  REPORT  ANNUAL  OF  US DEPARTMENT  OF  STATE  FOR RELIGIOUS  FREEDOM  IN  VIETNAM  IN 2010.

     


BỘ PHẬN DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN VÀ LAO ĐỘNG
Tháng Bảy-Tháng Mười Hai, 2010 Báo cáo Tự do Tôn giáo quốc tế
Báo cáo13 tháng 9, 2011
   
Hiến pháp và pháp luật khác và các chính sách bảo vệ tự do tôn giáo, nhưng, trong thực tế, chính phủ quy định và trong một số trường hợp hạn chế tự do tôn giáo. Chính phủ nói chung tôn trọng tự do tôn giáo của hầu hết các nhóm tôn giáo đã đăng ký, tuy nhiên, một số nhóm đã đăng ký và không đăng ký báo cáo bị đối xử tàn tệ

Có báo cáo tiếp tục về đàn áp  tự do tôn giáo trong nước. Không có thay đổi trong tình trạng tôn trọng tự do tôn giáo của chính phủ trong giai đoạn báo cáo. Mặc dù các lĩnh vực của sự tiến bộ,nhưng vấn đề quan trọng vẫn còn, đặc biệt là ở cấp tỉnh và làng. Những bao gồm chậm phê duyệt đăng ký đối với một số nhóm, bao gồm không được công nhận Hòa Hảo, Phật giáo, và các nhóm Tin Lành ở miền Bắc và Tây Bắc cao nguyên hoặc không có. Có được báo cáo về đối xử khắc nghiệt với tù nhân sau khi đóng cửa một nghĩa trang trong giáo xứ Cồn Dầu tạo nên một cuộc biểu tình nghiêm trọng. Một số nhóm Kitô hữu cũng được báo cáo là bị quấy rối khi họ đã cố gắng tổ chức các buổi lễ Giáng sinh. Chính phủ cũng cho thấy dấu hiệu của sự tiến bộ, tạo điều kiện thuận lợi cho việc xây dựng hàng trăm nơi thờ phượng mới của, cấp đăng ký quốc gia với hai tôn giáo mới, các giáo đoàn mới đăng ký, cho phép mở rộng các hoạt động từ thiện, và cho phép các dịch vụ thờ phượng quy mô lớn với hơn 100.000người tham gia.

Có một vài trường hợp bạo lực xã hội dựa trên tôn giáo, tín ngưỡng, hoặc thực hành trong giai đoạn báo cáo. Nhiều người Công giáo và Tin lành đã báo cáo rằng họ đã kinh nghiệm bị phân biệt đối xử. Kitô hữu không chính thức khi áp dụng cho các vị trí chính phủ.

Chính phủ Hoa Kỳ thảo luận về tự do tôn giáo với chính phủ như là một phần của chính sách tổng thể của nó để thúc đẩy quyền con người. Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội và Lãnh sự quán Hoa Kỳ ở thành phố Hồ Chí Minh duy trì đối thoại thường xuyên với các quan chức chính phủ cấp cao và cấp lao động để vận động cho tự do tôn giáo. Các quan chức Mỹ đã gặp và thông báo thường xuyên với các nhà lãnh đạo tôn giáo, bao gồm các nhà hoạt động tôn giáo dưới sự giám sát của chính phủ. Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton và các quan chức cấp cao khác của Bộ Ngoại giao lo ngại tự do tôn giáo với các quan chức chính phủ và kêu gọi tiếp tục cải tiến trong tự do tôn giáo. Tự do tôn giáo cũng là một chủ đề trung tâm trong năm 2010 Việt Nam - Đối thoại Nhân quyền tại Hà Nội.

Mục I. Tôn giáo Nhân khẩu học
Đất nước có diện tích 127.000 dặm vuông và dân số 89,6 triệu.Hầu hết các ước tính cho thấy hơn một nửa dân số ít nhất là trên danh nghĩa Phật giáo. Giáo hội Công giáo La Mã tạo thành 7%.Một số tổ chức Cao Đài chiếm 2,5-4%, tổ chức chính Hòa Hảo 1,5 đến 3%, Tin Lành 1-2%, và người Hồi giáo ít hơn 0,1% dân số. Hầu hết các công dân khác tự coi mình là không tín ngưỡng, mặc dù một số niềm tin thực tiễn truyền thống như vạn vật hữu linh và tôn kính tổ tiên và anh hùng dân tộc.

Ủy ban chính phủ về các vấn đề tôn giáo (CRA) ước tính có 10 triệu (11% dân số) Phật tử Đại thừa, hầu hết trong số họ là thành viên của cộng đồng dân tộc Kinh (nhóm đa số của đất nước, cũng được gọi là Việt). Trong Hồ Chí Minh thành phố một mình, có hơn 1.000 ngôi chùa Phật giáo hoạt động. Khmer đồng bào dân tộc thiểu số ở miền Nam, số lượng hơn 1.000.000, thực hành Phật giáo tiểu thừa và có hơn 570 ngôi chùa.

Mặc dù số liệu thống kê của chính phủ cho thấy có 6,28 triệu người Công giáo, ước tính khác thì con số 8.000.000. Công giáo đã làm sống lại trong những năm gần đây với các nhà thờ mới được xây dựng lại, cải tạo và một số lượng ngày càng tăng của người muốn được người lao động Công giáo. Ba tổng giám mục, 44 giám mục, và gần 4.000 linh mục, giám sát 26 giáo phận. Có hơn 10.000 nơi thờ tự trong đó có sáu chủng viện và hai trung tâm đào tạo hàng giáo sĩ. Số lượng chuẩn bị cho chức linh mục đã tăng hơn 50% trong vòng năm năm qua và bây giờ tổng số 1.500, theo Vatican.

Số liệu thống kê Chính phủ đặt số lượng Cao Đài, một tôn giáo theo thuyết hổ lốn kết hợp các yếu tố của nhiều tôn giáo, 2,3 triệu, mặc dù các quan chức Cao Đài yêu cầu gia nhập khoảng 3,9 triệu tín đồ. Theo chính phủ, có 1,3 triệu Hòa Hảo theo, nhóm người nước ngoài trực thuộc ước tính 3.000.000 tín đồ. Một số lượng nhỏ của Hòa Hảo thuộc giáo phái khác phản đối phê chuẩn chính thức của Ủy ban hành chính Hòa Hảo, chẳng hạn như Pure Hòa Hảo, Giáo Hội và Giáo Hội Hòa Hảo truyền thống.

Hai hội thánh Tin Lành lớn nhất được chính thức công nhận là Giáo Hội Tin Lành miền Nam Việt Nam (SECV) và Giáo Hội Tin Lành nhỏ hơn của miền Bắc Việt Nam (ECVN). Các Công ước Baptist Việt Nam (Grace Southern Baptist), United Thế Giới Truyền Giáo Giáo Hội, Giáo Hội Việt Nam Mennonite, Việt Nam Presbyterian Church, Hội Baptist Việt Nam (Southern Baptist), Việt Nam Giáo Hội Cơ Đốc Phục Lâm, và Christian Fellowship Việt Nam cũng chính thức công nhận. Giáo phái Tin lành khác cũng có mặt, bao gồm các hội Thiên Chúa (đăng ký quốc gia) cũng như những người khác đăng ký tại địa phương nhưng không đăng ký ở cấp quốc gia. Ước tính số lượng tín đồ Tin Lành dao động từ con số theo chính phủ là1.000.000 và tuyên bố của Giáo Hội là  hơn 2.000.000.

Các số dân Hồi giáo nhỏ từ 70.000 đến 80.000, và nhà thờ Hồi giáo nằm ở thành phố Hồ Chí Minh, Hà Nội, phía tây tỉnh An Giang, và các tỉnh trong khu vực ven biển phía Nam. Chính phủ ước tính có gần 73.000 người Hồi giáo. Khoảng 40% của người Hồi giáo Sunni, 60% còn lại thực hành Hồi giáo Bani.

Có một số cộng đồng tôn giáo nhỏ hơn, lớn nhất trong số đó là cộng đồng Hindu. Khoảng 50.000 dân tộc Chăm ở khu vực ven biển phía nam-trung tâm thực hành một hình thức đạo đức của Ấn Độ giáo. Có 7.200 Bahais ước tính, chủ yếu tập trung ở phía nam. Có khoảng 1.000 thành viên của Giáo Hội của Chúa Giêsu Kitô Thánh Hữu Ngày Sau (Mormons) trong cả nước, với hai giáo đoàn địa phương công nhận tại TP Hồ Chí Minh và Hà Nội.Các nhân chứng của Đức Giê-hô-va có 55 hội hoạt động ở 18 tỉnh với 3.000 thành viên. Là một trong những ngôi đền Do Thái tại thành phố Hồ Chí Minh phục vụ khoảng 150 người Do Thái, cư dân chủ yếu là nước ngoài, sống trong thành phố.

Ít nhất 14 triệu công dân, chiếm 17% dân số, báo cáo không thực hành bất kỳ tôn giáo có tổ chức. Chính phủ không phân loại những người có hoạt động được giới hạn đến thăm chùa vào những ngày lễ nghi lễ thực hành Phật tử. Không có số liệu thống kê đã có sẵn vào mức độ của sự tham gia trong lĩnh vực dịch vụ chính thức tôn giáo, nhưng nói chung thừa nhận rằng con số này đã tiếp tục gia tăng kể từ năm 2000.

Các dân tộc thiểu số chiếm khoảng 14% dân số. Dựa trên các ước tính của các đệ tử ', hai phần ba số người Tin lành là thành viên của các dân tộc thiểu số, bao gồm các nhóm dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên, Tây Bắc (H'mông, Dao, Thái, và những người khác) và ở Tây Nguyên (Êđê, Jarai, Sedang, và M 'nong, trong số những người khác). Nhóm dân tộc thiểu số Khmer Krom yếu tập Phật giáo tiểu thừa.

Mục II. Tình trạng của Chính phủ Tôn trọng Tự Do Tôn Giáo
/ Khung chính sách

Xin vui lòng tham khảo Phụ lục C trong Báo cáo Quốc gia về nhân quyền cho tình trạng của sự chấp nhận của chính phủ các tiêu chuẩn quốc tế pháp lý http://www.state.gov/g/drl/rls/hrrpt/2010/appendices/index.htm.

Hiến pháp và pháp luật khác và các chính sách bảo vệ tự do tôn giáo nhưng, trong thực tế, Chính phủ quy định và trong một số trường hợp hạn chế tự do tôn giáo. Hiến pháp, pháp lý mã, và độ phân giải 2003 Cộng sản Trung ương Đảng về tôn giáo cung cấp cho tự do tín ngưỡng, thờ phượng cũng như nonbelief, tuy nhiên, hạn chế tồn tại trong chính sách và thực hành. Pháp lệnh về Tôn giáo và Tín ngưỡng năm 2004 phục vụ như là tài liệu chính về thực hành tôn giáo. Nó nhắc lại quyền công dân tự do tín ngưỡng, tôn giáo, nhưng cảnh báo rằng sự "lạm dụng" quyền tự do tin tưởng hoặc tôn giáo "để làm suy yếu của đất nước hòa bình, độc lập, và sự thống nhất" là bất hợp pháp, và hoạt động tôn giáo phải được đình chỉ nếu họ "tiêu cực ảnh hưởng đến truyền thống văn hóa của dân tộc. "

Có 34 công nhận tổ chức tôn giáo liên kết với 11 tôn giáo được công nhận (Phật giáo, Hồi giáo, Công giáo, Tin Lành, Hòa Hảo, Cao Đài, Tịnh Độ Phật Giáo Trang chủ Thực hành, bốn Gratitudes, Tam giác ngộ Chân lý con đường, Tam Nam truyền thống, và Cộng đồng Bahai) . Chính phủ cũng đã cấp đăng ký quốc gia để hai tổ chức tôn giáo: một trong nhóm tôn giáo khác biệt, hương thơm bí ẩn từ dãy núi quý, và một giáo phái Tin Lành, các hội của Thiên Chúa.

Trong tháng bảy, Christian Fellowship Việt Nam Giáo Hội, với hơn 1.200 hội và 200.000 thành viên, và bốn nghĩa vụ của Lòng biết ơn Giáo Hội đã nhận được công nhận quốc gia. Các hội của Thiên Chúa Giáo Hội tổ chức Đại hội quốc gia đầu tiên trong tháng Mười.

Theo số liệu thống kê từ các CRA, trong năm 2009 hơn 984 cơ sở tôn giáo đã được cải tạo, xây dựng mới. Ngoài ra, gần 300 nhà nguyện cầu nguyện Tin Lành mới được xây dựng trên đất do nhà nước sắp xếp.

Nhóm tôn giáo không đăng ký có thể  dễ bị tổn thương do hành động cưỡng chế và trừng phạt bởi chính quyền quốc gia và địa phương. Trong một số bộ phận của đất nước, chính quyền địa phương mặc nhiên chấp thuận các hoạt động của các nhóm chưa đăng ký và không can thiệp với họ. Tại các khu vực khác, các quan chức địa phương trừng phạt các hoạt động tương tự.Một số nhóm không đăng ký được di chuyển theo hướng đăng ký quốc gia và công nhận, nhưng những người khác đã chọn không phải để tìm kiếm đăng ký vì nhiều lý do khác nhau. Nhóm đã không tìm cách đăng ký quốc gia có xu hướng rút ra giám sát của chính phủ bổ sung.

Chính phủ nói rằng họ vẫn tiếp tục giám sát các hoạt động của một số nhóm tôn giáo bởi vì hoạt động chính trị của họ. Chính phủ gọi an ninh quốc gia và đoàn kết quy định trong hiến pháp để ghi đè lên pháp luật và các quy định cung cấp cho tự do tôn giáo, mà cản trở một số cuộc tụ họp tôn giáo và nỗ lực do bị ảnh hưởng theo tôn giáo để truyền bá niềm tin cho các nhóm dân tộc trong cộng đồng các dân tộc khu vực biên giới nhạy cảm và ở Tây Nguyên.

Luật hình sự, đã được sửa đổi vào năm 1997, thiết lập các hình phạt đối với hành vi phạm tội được định nghĩa mơ hồ như "cố gắng phá hoại đoàn kết dân tộc" bằng cách thúc đẩy sự phân chia giữa các tín đồ tôn giáo và những người vô thần. " Chính phủ tiếp tục hạn chế các hoạt động có tổ chức của các nhóm tôn giáo độc lập và cá nhân được coi là một mối đe dọa cho Đảng Cộng sản của cơ quan Việt Nam (CPV).

Theo Pháp lệnh về Tôn giáo và Tín ngưỡng, chính phủ đã kiểm soát và giám sát của các tổ chức tôn giáo, phải được chính thức công nhận hoặc đăng ký. Cơ quan cấp dưới "phù hợp" phải thông qua lãnh đạo, hoạt động, và thiết lập các chủng viện hoặc các lớp học tôn giáo. Việc bổ nhiệm các linh mục hoặc các quan chức tôn giáo khác đòi hỏi phải có phê duyệt chính quyền chỉ khi tổ chức tôn giáo nước ngoài cấp cao hơn, chẳng hạn như Tòa thánh Vatican, có liên quan. Pháp lệnh rõ ràng cấm buộc phải từ bỏ đức tin. Pháp lệnh yêu cầu các tổ chức tôn giáo để thông báo cho cơ quan chức năng các hoạt động hàng năm của họ hoặc sự trao quyê
̀n và chuyển giao của các giáo sĩ, và nó không còn đòi hỏi chính phủ phê duyệt chính thức. Hơn nữa, pháp lệnh khuyến khích các nhóm tôn giáo để thực hiện các hoạt động từ thiện trong chăm sóc sức khỏe và giáo dục, được giới hạn trong quá khứ.

Thực hiện Nghị định 22, cũng đã ban hành năm 2005, cung cấp hướng dẫn thêm về Pháp lệnh Tín ngưỡng Tôn giáo. Nó phác họa các thủ tục cụ thể mà theo đó một tổ chức tôn giáo không được công nhận có thể đăng ký nơi thờ phượng, giáo sĩ, và các hoạt động để hoạt động công khai và áp dụng công nhận chính thức. Nghị định quy định cụ thể một tổ chức tôn giáo phải có 20 năm "hoạt động tôn giáo ổn định" trong nước để được công nhận bởi chính phủ và các quốc gia qua hoạt động trong nước có thể được tính vào yêu cầu này.

Nghị định cũng nêu rõ các thủ tục cho các tổ chức tôn giáo và dòng cá nhân tìm kiếm công nhận chính thức. Để có được công nhận chính thức, tên gọi phải được đăng ký, cấp quốc gia theo khuôn khổ pháp lý liên quan đến nhiều giai đoạn pháp lý. Đầu tiên các tổ chức tôn giáo phải áp dụng và nhận được đăng ký trong mỗi khu vực hành chính địa phương mà nó hoạt động.Đăng ký đòi hỏi một tổ chức tôn giáo để tập tin thông tin với các cơ quan có liên quan về cấu trúc, lãnh đạo và các hoạt động.Sau khi duy trì đăng ký quốc gia trong một năm, các nhóm tôn giáo có thể hội đủ điều kiện nộp đơn xin công nhận về mặt pháp lý đầy đủ sau khi tổ chức một hội nghị quốc gia nơi mà nó lựa chọn các nhà lãnh đạo. Nghị định tiếp tục xác định rằng các cơ quan chức năng phải cung cấp một văn bản trả lời các yêu cầu công nhận chính thức trong thời hạn 30, 45, 60, hoặc 90 ngày, tùy thuộc vào phạm vi được yêu cầu. Trong trường hợp từ chối, một lý do cụ thể phải được bao gồm trong văn bản trả lời, mặc dù yêu cầu này cũng không xuất hiện luôn theo sau. Không có cơ chế cụ thể kháng cáo trong Pháp lệnh, cũng không phải là lý do để từ chối một yêu cầu hạn chế trong bất kỳ cách nào.

Cuối cùng Nghị định 22 của nhà nước, "Hành vi để buộc người dân tuân theo một tôn giáo hoặc từ bỏ đức tin của họ ... không được phép." Thủ tướng Chính phủ Chỉ thị về đạo Tin lành có một tuyên bố tương tự diễn đạt. Mặc dù các quan chức chính phủ nói buộc phải chuyển đổi hoặc từ bỏ đức tin luôn luôn là bất hợp pháp, các văn bản quy phạm pháp luật đầu tiên về trạng thái như vậy một cách rõ ràng.

Nghị định và Luật Đất đai quy định rằng các tổ chức tôn giáo không được phép mua đất như những thực thể pháp lý, và Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh phải cấp đất và phê duyệt xây dựng các cơ sở tôn giáo mới. Thông thường đất được mua bởi một thành viên của một giáo đoàn sau đó đã chuyển nhượng cho tỉnh, theo sau việc cấp đất cho cộng đoàn. Việc cải tạo, nâng cấp các cơ sở tôn giáo cũng yêu cầu thông báo cho các cơ quan, mặc dù không nhất thiết đòi hỏi phải có một giấy phép, tùy thuộc vào mức độ đầu tư cải tạo. Nghị định quy định rằng các cơ quan phải đáp ứng một ứng dụng giấy phép xây dựng trong vòng 20 ngày.

CRA cấp quốc gia có trách nhiệm phổ biến thông tin về khung pháp lý về tôn giáo để cơ quan có thẩm quyền tại các tỉnh, huyện, xã, và thôn và đảm bảo sự tuân thủ thống nhất. Thực hiện khuôn khổ pháp lý về tôn giáo ở các cấp thấp hơn của chính phủ tiếp tục được trộn lẫn. Trong thời gian báo cáo, chính quyền quốc gia và cấp tỉnh đã tổ chức một số các khóa học đào tạo cho các quan chức cấp thấp hơn về các luật mới để đảm bảo sự hiểu biết và tuân thủ pháp lệnh.

Việc tuân thủ một niềm tin tôn giáo nói chung không nghiêm túc, cá nhân bất lợi trong phi chính phủ đời sống dân sự, kinh tế, và thế tục, mặc dù không chính thức chính sách của Đảng và quân sự ngăn chặn tiến bộ của tín đồ tôn giáo. Các học viên của các nhóm tôn giáo khác nhau phục vụ ở các vị trí chính quyền địa phương và cấp tỉnh và đã được đại diện trong Quốc hội. Một số tổ chức tôn giáo, chẳng hạn như Tăng đoàn Phật giáo Việt Nam (VBS), cũng như giáo sĩ và tín đồ tôn giáo, là thành viên của các tổ chức thuộc Đảng đoàn thể chính trị và xã hội, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Quan chức chính phủ cao cấp làm cho một điểm đặc biệt để gửi lời chào và thăm nhà thờ trong dịp Giáng sinh và Phục sinh cũng như tham dự Vesak ngày (một kỷ niệm sự ra đời của Đức Phật) hoạt động.

Chính phủ chính thức công nhận Phật giáo, Công giáo, Tin Lành, Hòa Hảo, Cao Đài, Bahai, Đất đai tinh khiết thực hành Phật giáo chủ Hồi giáo, Truyền Thống Tam Nam, và tín ngưỡng Chân lý con đường Tam Giác Ngộ tổ chức tôn giáo. Mệnh giá cá nhân trong các nhóm này được công nhận cũng phải được đăng ký.Một số Phật giáo, Tin Lành, và các giáo phái Hòa Hảo không tham gia trong chính phủ được công nhận hoặc Chính phủ đăng ký tổ chức tôn giáo.

Chính phủ yêu cầu tất cả các xuất bản tôn giáo được thực hiện bởi Nhà xuất bản Tôn giáo, mà là một phần của Văn phòng Nhà nước Nhà xuất bản Tôn giáo, hoặc bằng cách khác của chính phủ thông qua nhà xuất bản sau khi chính phủ đầu tiên phê duyệt các hạng mục được đề xuất. Tuy nhiên, nhà xuất bản khác đã được in và phân phối các vật liệu liên quan đến tôn giáo, và tất cả các hiệu sách tự do bán vật liệu tôn giáo. Kinh Thánh được in bằng tiếng Việt và một số ngôn ngữ khác, bao gồm Trung Quốc, Êđê, Jarai, Banar, M'nông, và tiếng Anh. Chính phủ đã không được chấp thuận in ấn trong người H'mông.

Chính phủ không cho phép giảng dạy tôn giáo trong các trường công, tuy nhiên, nó cho phép các giáo sĩ giảng dạy tại các trường đại học trong các môn học, trong đó họ có đủ điều kiện.Công giáo, Tin lành, Hồi giáo, và các nhóm Phật giáo được phép cung cấp giáo dục tôn giáo cho các học viên ở cơ sở của họ. Các nhóm tôn giáo không được phép hoạt động các trường ngoài mầm non và mẫu giáo độc lập. Chủ nghĩa vô thần không chính thức giảng dạy trong các trường công.

Tôn giáo được ghi trên thẻ căn cước quốc gia của công dân và trong "sổ gia đình," mà là văn bản xác định hộ gia đình. Phân biệt đối xử đối với cá nhân với một sở thích tôn giáo được liệt kê không được báo cáo. Trong thực tế, nhiều người tự coi mình là tôn giáo không để chỉ một tôn giáo trên chứng minh thư của họ, và số liệu thống kê của chính phủ bao gồm như nonreligious.Mặc dù nó có thể thay đổi việc phân loại của các tôn giáo trên chứng minh thư quốc gia, hầu hết các chuyển đổi tìm thấy thủ tục quá rườm rà và thường không thể thay đổi phân loại của họ.

Tù nhân không có quyền thể hiện niềm tin tôn giáo hay tập quán của họ ở nơi công cộng.

VBS chính thức bị xử phạt kết hợp với Đại Thừa, Nguyên Thủy, và Tỳ Kheo Phật giáo. Tất cả các nhóm Phật giáo trong VBS là tỷ lệ đại diện trong suốt cấu trúc lãnh đạo và tổ chức. Trong thực tế các tu sĩ Phật giáo nguyên thủy đáp ứng một cách riêng biệt để xác định các vấn đề như giáo lý, giáo dục, và các cộng đồng khác cần nâng cao trong VBS. Có một số thời gian gần đây được công nhận tổ chức tôn giáo có ảnh hưởng Phật giáo nhưng là riêng biệt và khác biệt từ VBS. Trong số này, Trang chủ Pure-Đất Phật giáo đức tin thực hành có các thành viên lớn nhất với hơn 1,3 triệu tín đồ.

Lịch sử của đất nước và gần đây vấn đề phát triển kinh tế nhanh chóng phức tạp đất. Nhiều cá nhân và gần như tất cả các giáo phái tôn giáo trong nước trước năm 1975 đã tuyên bố đất nổi bật kết quả từ quốc hữu hóa tài sản tư nhân sau chiến tranh. Một số tuyên bố đã phức tạp hơn bởi thực tế đất một lần nhà chùa Phật giáo đã được trao cho Giáo Hội Công Giáo trong thời kỳ thuộc địa Pháp. Trong khi các chính phủ và Giáo Hội Công Giáo đã đồng ý để sự trở lại của tài sản trong năm 2009, tình trạng của nhiều tài sản khác vẫn chưa được giải quyết. Chính phủ trả lại một số tài sản bị tịch thu trước đây để các tổ chức Tin Lành được công nhận, nhưng các tranh chấp khác tiếp tục. SECV tiếp tục để tìm kiếm sự bồi thường cho hơn 250 tài sản, mệnh giá khác đang hoạt động ở miền Nam trước năm 1975 cũng đã tuyên bố. Chính quyền tỉnh trở lại một số giới hạn các tài sản của các tổ chức tôn giáo bị tịch thu sau năm 1975 và duy trì các cuộc thảo luận kéo dài về những người khác. Nhiều tài sản bị tịch thu các trường học và bệnh viện sau đó đưa vào hệ thống nhà nước.

Những người thuộc nhóm tôn giáo không chính thức, không được phép nói công khai về niềm tin của họ, nhưng một số tiến hành đào tạo và dịch vụ mà không bị quấy rối. Thành viên của tổ chức tôn giáo không đăng ký quốc gia có thể nói về niềm tin của họ và có thể thuyết phục người khác chấp nhận tôn giáo của họ, nhưng chỉ ở những nơi địa phương đã đăng ký của thờ phượng. Chính phủ kiểm soát tất cả các hình thức hội họp công cộng, tuy nhiên, một số tụ tập đông người tôn giáo đã được cho phép.

Chính phủ không thực hiện bất cứ ngày lễ tôn giáo như ngày lễ quốc gia.

Những hạn chế về tự do tôn giáo
Quyền hiến pháp tự do tín ngưỡng, tôn giáo vẫn tiếp tục là đề tài thất thường trong việc giải thích và bảo vệ. Chính phủ thực thi và các trở ngại quan lieu đã hạn chế tự do tôn giáo.

Không có thay đổi nào trong tình trạng tôn trọng tự do tôn giáo của chính phủ trong giai đoạn báo cáo.

Chính phủ cho phép tăng số lượng cá nhân và các nhóm để thể hiện niềm tin tôn giáo của họ. Hầu hết các nhóm tôn giáo báo cáo khả năng của họ để đáp ứng một cách công khai để thờ phượng tôn giáo được cải thiện. Tuy nhiên, chính phủ yêu cầu đăng ký  tất cả các hoạt động của các nhóm tôn giáo và sử dụng yêu cầu này để hạn chế và ngăn cản sự tham gia trong một số nhóm tôn giáo không được công nhận tích cực, trong đó có GHPGVNTN và một số Tin Lành, Hòa Hảo nhóm.

Bởi vì việc thiếu đúng thủ tục và giám sát không phù hợp, các hoạt động tôn giáo có thể được theo ý của các quan chức địa phương. Trong một số trường hợp các quan chức địa phương đã nói với các nhà lãnh đạo tôn giáo rằng luật pháp quốc gia không áp dụng đối với khu vực pháp lý của họ. Trong một số trường hợp được công nhận và các nhóm không được công nhận Tin lành có thể để vượt qua sự sách nhiễu địa phương hoặc đảo ngược quyết định tiêu cực của địa phương sau khi họ kêu gọi các chính quyền cấp cao hơn.

Hàng trăm giáo đoàn ECVN tiếp tục chờ đợi hành động trên các ứng dụng của họ để đăng ký. Lý do là vì sự chậm trễ trong quá trình hoặc từ chối các ứng dụng bao gồm các trở ngại quan liêu như không tuân theo các thủ tục chính xác trong việc hoàn thành các hình thức hoặc cung cấp thông tin không đầy đủ. Chính quyền địa phương cũng trích dẫn quan ngại về an ninh mơ hồ và được ghi hoặc rằng cơ quan chính trị của họ có thể bị đe dọa rằng các cuộc đối đầu có thể xảy ra giữa các tín hữu Kitô hữu truyền thống và gần đây đã chuyển đổi. Trong năm chính quyền địa phương đã đăng ký khoảng 30 hội ECVN.

Chính phủ tiếp tục hạn chế sự đi lại của một số lãnh đạo GHPGVNTN, mặc dù GHPGVNTN hoạt động nhiều chùa mà không có hạn chế. Như trong giai đoạn báo cáo trước đó, nhà lãnh đạo GHPGVNTN họ đã kêu gọi hạn chế việc đi lại của họ mặc dù họ đã có thể nhận được chuyến thăm ngoại giao nước ngoài, thăm thành viên GHPGVNTN khác, và duy trì liên lạc với các cộng sự ở nước ngoài, tuy nhiên, các hoạt động này đã được xem xét kỹ lưỡng. Trong khi chính phủ  giới hạn hoạt động của GHPGVNTN từ thiện, các nhà sư cao cấp của GHPGVNTN đi rộng rãi trong tháng mười và tháng mười hai khu vực bị lũ lụt của đất nước, phân phối thực phẩm và hỗ trợ tài chính cho các nạn nhân lũ lụt hàng ngàn. GHPGVNTN báo cáo có 20 Ban đại diện tại 15 thành phố và các tỉnh. Lãnh đạo tỉnh của GHPGVNTN trong suốt khu vực phía Nam báo cáo bị giám sát thường xuyên từ chính quyền địa phương. Thượng Phụ tối cao GHPGVNTN Thích Quảng Độ tuyên bố ông có thể đáp ứng với những người khác bên trong và bên ngoài chùa.

Hòa Hảo Hội đồng hành chính là cơ thể Hòa Hảo chính thức được công nhận, tuy nhiên, một số lãnh đạo của cộng đồng Hòa Hảo công khai chỉ trích Hội đồng là quá co
́ ích cho chính phủ.Bất đồng chính kiến ​​Hòa Hảo, nhóm đã thành lập hai nhà thờ nhỏ hơn, Hòa Hảo truyền thống Giáo Hội và Giáo Hội Hoa Hao tinh khiết. Họ phải đối mặt với một số hạn chế về hoạt động tôn giáo và chính trị của họ. Chính phủ cấm kỷ niệm về ngày mất của người sáng lập Hòa Hảo và đọc các bài viết của mình.Chính phủ cho phép xuất bản chỉ có năm trong số 10 sách thiêng liêng Hòa Hảo.

Chính phủ tiếp tục khẳng định rằng một số dân tộc thiểu số người Thượng ở Tây Nguyên đã điều hành một nhà thờ "Dega".Chính phủ cáo buộc các nhà thờ Dega kêu gọi cho việc tạo ra  một nhà nước Tây Nguyên độc lập. Các nhà thờ SECV và nhà ở tại các tỉnh Đắk Lắk, Gia Lai, Kon Tum, Bình Phước, Phú Yên, và Đắk Nông tiếp tục là kinh nghiệm giám sát của chính phủ bởi vì nỗi lo sợ về  những hội này với các nhóm ly khai ở nước ngoài.

SECV báo cáo CRA ban hành một sắc lệnh vào tháng Mười một từ chối yêu cầu của họ để trở lại cấu trúc trước năm 1975 tổ chức của họ với các huyện dưới sự kiểm soát của nhà thờ trung tâm . CRA là cấu trúc ba cấp lãnh đạo không được phép theo Pháp lệnh Tín ngưỡng Tôn giáo. SECV nói rằng sắc lệnh này làm phức tạp khả năng của họ trong việc quản lý các công việc nội bộ của họ.

United Baptist Church báo cáo vào tháng Mười Hai rằng chính quyền tỉnh tại Đà Nẵng phản đối nhà thờ không đăng ký và áp lực buộc họ tham gia vào các nhà thờ đăng ký.

Lễ Giáng Sinh, một sự kiện lớn, với sự tham gia dự kiến 
​​của hàng ngàn cá nhân, tổ chức không được công nhận là giáo phái Tin Lành Phúc âm tại Hà Nội tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia, đã bị hủy bỏ vào phút cuối cùng của chính quyền thành phố do tình trạng không được công nhận của nhà thờ.

Tin Lành học bổng Việt Nam, một hiệp hội của giáo phái đăng ký và không đăng ký, báo cáo rằng họ không được phép đăng ký ở cấp quốc gia.

Nhà xuất bản Tôn giáo đã không hành động trên một yêu cầu lâu dài để cho phép in ấn của Kinh Thánh trong các hình thức hiện đại của ngôn ngữ H'mông. Việc chậm trễ là do thực tế là chính phủ công nhận chỉ là một hình thức cổ xưa của ngôn ngữ H'mông là không sử dụng thường xuyên và không thể được đọc bởi người H'mông trung bình.

Cảnh sát thường xuyên không khuyến khích tín đồ đến thăm đền thờ và các cơ sở liên kết với Hòa Hảo tinh khiết không được công nhận Giáo Hội tại An Giang, Vĩnh Long, Đồng Tháp, Cần Thơ, đặc biệt là vào các ngày lễ nhà thờ liên quan đến âm lịch và lễ kỷ niệm cái chết của người sáng lập Phật giáo Hòa Hảo. Một số tín đồ dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên, đặc biệt là tại các khu vực bị nghi ngờ là có quan hệ với nhà thờ "Dega" tiếp tục bị ngăn chặn từ việc tụ tập để thờ phượng. Số lượng sự cố được báo cáo là thấp hơn đáng kể hơn trong thời gian báo cáo trước đó và xuất hiện để phản ánh cá nhân thiên vị địa phương chứ không phải là chính sách của chính phủ trung ương. Trong một số trường hợp các quan chức địa phương liên quan xin lỗi và bị khiển trách hoặc sa thải.

Trong tháng ba, sau hai lần đột quỵ trong nhà tù vào tháng Bảy và tháng 11 năm 2009, linh mục Công giáo bất đồng chính kiến 
​​Thaddeus Nguyễn Văn Lý đã được cấp một thông cáo y tế nhân đạo một năm để cho phép ông tìm cách điều trị cho một khối u não. Linh Mục Lý bị bắt năm 2007 vì vi phạm luật chống lại "tiến hành tuyên truyền chống nhà nước" do vai trò của mình trong việc đồng sang lập phong trào Khối 8406 và Đảng Việt Nam tiến bộ và đã bị kết án tám năm tù giam.

Linh mục Công giáo Phạm Văn Lợi cũng từng bị hạn chế tương tự về tự do đi lại vì đã tham gia vào các hoạt động chính trị. CRA khẳng định rằng Linh Mục Lợi đã không bị quản thúc tại gia và chính phủ không hạn chế các hoạt động tôn giáo của ông ấy. Sự đi lại của một số khác như GHPGVNTN, Công Giáo, Hòa Hảo, và các chức sắc và tín hữu Tin lành đôi khi bị hạn chế hoặc theo dõi của cảnh sát.

Đàn áp tự do tôn giáo
Có báo cáo về sự đàn áp tự do tôn giáo ở trong nước nhưng không có báo cáo của các tù nhân tôn giáo và tù nhân.

Báo cáo đàn áp tự do tôn giáo vẫn còn ở mức độ không thay đổi so với cùng kỳ báo cáo trước đó. Một số tín đồ tôn giáo tiếp tục bị quấy rối hoặc áp, đặc biệt là những người đã không đăng ký xin phép hoặc đã được công nhận theo quy phạm pháp luật. Trong một số trường hợp, các quan chức địa phương buộc ngưng tụ tập tại nhà thờ để đóng cửa nhà thờ không đăng ký, và các cá nhân bị áp lực phải từ bỏ niềm tin tôn giáo của họ.

Hàng trăm giáo dân phản đối việc cảnh sát phá dỡ một cây thánh giá lớn tồn tại ở giáo xứ Công Giáo Đồng Chiêm vào tháng Giêng. Cảnh sát giải tán các đám đông bằng hơi cay và đánh đập khoảng một chục cá nhân. Hai tuần sau, một tu sĩ Công Giáo đã bị đánh bất tỉnh bởi cảnh sát khi ông đang cố gắng đi vào giáo xứ Đồng Chiêm gần nơi thánh giá đã bị phá hủy. Trong tháng hai, một nhóm các nữ tu và người Công giáo khác từ thành phố Hồ Chí Minh thực hiện một cuộc hành hương đến giáo xứ bị quấy rối bởi cảnh sát và bị từ chối không cho vào. Sáu giáo dân Công Giáo tham gia vào cuộc biểu tình ban đầu đã bị bắt giữ và sau đó đã được thả ra. Tượng Thánh Gía đã được dựng lại mà không có sự cho phép trên đất do quân đội kiểm soát và giáo dân đã không được gỡ bỏ theo yêu cầu. Chính phủ tuyên bố rằng không có giáo dân bị thương trong việc phá dỡ thánh giá và những người đã bị bắt giữ đã tấn công cảnh sát.

Trong tháng một ở tỉnh Phú Yên, hai nhà truyền giáo liên kết với Giáo Hội Truyền Giáo Tin Mừng, Ksor Y Du và Kpa Y Ko, đã bị bắt giữ do cáo buộc có lien quan với Mặt trận Giải phóng chủng tộc bị áp bức (FULRO) và chống lại chính phủ.Cảnh sát còng tay và kéo Ksor Y Du đằng sau một chiếc xe máy đến trạm cảnh sát. CRA khẳng định rằng cả hai đã có thời gian dài kết nối với FULRO, một nhóm du kích vũ trang đã tìm cách thành lập một nhà nước độc lập của người Tây Nguyên, và đã bị kết án trước khi " vượt biên bất hợp pháp qua biên giới."CRA tranh luận rằng họ đã bị "lôi kéo bởi các lực lượng thù địch" trong một âm mưu khuyến khích phong trào ly khai bằng cách chia rẽ giữa các cộng đồng dân tộc. Vào tháng mười một,cả hai đã cố gắng liên lạc nhau và bị kết án tại Tòa án tỉnh Yên Phú. Ksor Y Du đã bị kết án 6 năm tù giam và Kpa Y Ko bốn năm tù đối với tội cố gắng tổ chức các cuộc biểu tình, gây rối loạn chính trị và an ninh, và chia rẽ đoàn kết dân tộc.

Lãnh đạo và các tín đồ của Giáo Hội Truyền Giáo Tin tức trong Đắc Lắc, Phú Yên và Vĩnh Long vẫn tiếp tục bị quấy rối bởi cảnh sát, và yêu cầu phải đóng cửa do bởi chính phủ tuyên bố rằng các nhà lãnh đạo giáo hội địa phương đã kết nối với FULRO. Giáo hội Sứ mệnh Truyền Giáo Tin Mừng cho biết chính quyền đã ngăn cấm tất cả các nhà truyền giáo trong việc tham gia vào các hoạt động ly khai.

Vào tháng Giêng, các quan chức địa phương đã phá vỡ một lớp đào tạo hai tuần Kinh Thánh cho giáo mục sư được tổ chức bởi Giáo Hội Truyền Giáo Tin tức trong tỉnh Vĩnh Long. Chủ sở hữu của nhà nguyện đã bị phạt 1.000.000 đồng ($ 53).

Trong suốt năm 2009 và trong năm, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, người đứng đầu của Giáo Hội Tin Mừng toàn trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa, báo cáo rằng cảnh sát địa phương và cấp tỉnh đã sách nhiễu và đánh đập các thành viên trong nhà thờ tại nhiều nơi khác nhau của Giáo Hội Tin Mừng ở Thanh Hóa. Các quan chức địa phương làm gián đoạn nhiều cuộc tụ họp tại nhà thờ, bắt giữ và đàn áp thô bạo các thành viên nhà thờ và lãnh đạo, bao gồm Mục sư Tôn và gia đình của mình. Mục SưTôn là một hội viên thân tín của các nhà bất đồng chính kiến 
​​Lê Thị Công Nhân và Đỗ Nam Hải và một thành viên của Khối 8406. "

Trong tháng năm và một lần nữa vào tháng Tám, GHPGVNTN tại Đà Nẵng đã bị cấm bởi cảnh sát từ tổ chức lễ kỷ niệm Ngày Phật Đản và Vu Lan. Trên cả hai lần hàng trăm người theo đạo bị từ chối ngăn không cho vào chùa Giác Minh Thành phố Hồ Chí Minh, GHPGVNTN đã trải qua một sự đàn áp tổng thể với sự can thiệp của các quan chức chính phủ trong giai đoạn báo cáo, nhưng báo cáo quan sát nói cảnh sát đàn áp cao độ trong suốt thời gian các hoạt động Ngày Phật Đản. Trong tháng mười và tháng mười một, cảnh sát địa phương cấm các quan chức của GHPGVNTN tại chùa Kim Quang ở Huế trong việc tân trang lại và tu sửa các cơ sở đổ nát.

Trong tháng năm, cảnh sát đụng độ với người Công giáo địa phương tại một nghĩa trang ở thôn Cồn Dầu bên ngoài Đà Nẵng. Năm 2003, chính phủ đã đạt được một thỏa thuận với các quan chức Công Giáo di dời các giáo dân trong khi xây dựng một khu nghỉ mát du lịch sinh thái trong khu vực. Cả hai bên nhất trí rằng một nghĩa trang Công giáo trước đây trong khu vực xây dựng sẽ không còn được sử dụng, và chính phủ chỉ định một nghĩa trang mới. Ngày 04 tháng 5 khi phản đối các giáo dân cố gắng để chôn hài cốt của một giáo dân địa phương trong nghĩa trang Công giáo đã bị đóng cửa, cảnh sát can thiệp. Giáo dân đã tấn công cảnh sát đã chặn lối vào nghĩa trang, và bạo lực giữa cảnh sát và giáo dân xảy ra sau đó. Cảnh sát đã bắt sáu giáo dân bị cáo buộc bắt đầu ẩu đả và làm hư hại một chiếc xe cảnh sát. Vào ngày 27 Tháng Mười ,sáu người đã bị cho là gây rối trật tự công cộng và bị kết án, hai cá nhân đã nhận án tù chín và 12 tháng, và bốn bị cáo còn lại nhận án treo. Ba trong số các bị cáo đã bị từ chối quyền đại diện pháp lý. Một khiếu nại của thành viên gia đình của người bị kết án đã bị từ chối với lý do rằng đó không phải nộp do các cá nhân bị kết án trực tiếp.

Các quan chức an ninh địa phương đã viện dẫn thẩm vấn Nguyễn Thanh Nam trong hai lần riêng biệt về sự tham gia của anh trong các cuộc đụng độ tháng năm. Vào tháng Bảy Nam đã chết trong những tình huống bất thường một ngày sau khi bị giam giữ bởi cảnh sát cáo buộc anh tội trộm cắp. Các báo cáo khác nhau về nguyên nhân gây ra cái chết của Nam thậm chí giữa các thành viên trong gia đình. Một số cho rằng cái chết là do các nguyên nhân tự nhiên, và những người khác bị cáo buộc là kết quả của cảnh sát đánh đập trong quá trình thẩm vấn. Gia đình của Nam từ chối nỗ lực của cảnh sát để tiến hành khám nghiệm tử thi và buộc ký vào một bản khai có tuyên thệ tuyên bố rằng ông qua đời sau một cơn đột quỵ. Trong Tháng Mười, vợ của Nam  bị áp lực bởi các nhân viên an ninh để làm  một tuyên bố ghi hình rằng Nam chết vì đột quỵ, nhưng cô từ chối.

Trong tháng năm Huỳnh Cẩm Tú, một tu sĩ của hội Thánh Cao Đài không được công nhận tại Tây Ninh, bị kết tội "vu khống một quan chức thi hành công vụ ." Ông vẫn ở trong tù vào cuối kỳ báo cáo.

Các cộng đoàn của Giáo Hội Presbyterian Kỳ tại Đà Nẵng, đã bị cảnh sát đóng cửa vào tháng năm , đã có thể gặp gỡ nhau vào cuối năm nay nhưng không thể đăng ký tại địa phương do thực tế rằng nhà thờ không được công nhận trên toàn quốc.

Trong Pha Xóm làng xã Xa Dung Điện Biên Đông, tỉnh Điện Biên, vào tháng Sáu, trưởng thôn đã yêu cầu một số hộ theo đạo Tin Lành từ bỏ đức tin của họ vào tháng mười hai và trở lại với niềm tin truyền thống, nếu không, họ sẽ phải đối mặt với bị đuổi khỏi làng. Các cá nhân tuyên bố họ cũng bị phạt 200.000 đồng ($ 10,50).

Trong tháng tám Mục sư Dương Kim Khải từ Hồ Chí Minh, liên kết với Giáo Hội Mennonite không được công nhận, đã bị bắt và bị buộc tội vi phạm Điều 79, "âm mưu lật đổ Chính phủ," cho bị cáo buộc quan hệ của ông với Việt Tân, trong khi đại diện ủng hộ cho quyền đất đai tuyên bố chủ quyền từ tỉnh Bến Tre và Đồng Tháp. Trong tháng mười một,hai người khác liên kết với nhà thờ, mục sư Nguyễn Chí Thanh và congregant Phạm Ngọc Hòa, tương tự đã bị bắt vì vi phạm Điều 79 cho các mối quan hệ bị cáo buộc của họ với Việt Tân và làm việc với Khai. Tất cả 3 người họ chờ đợi bị xét xử vào cuối năm nay.

Tại tỉnh An Giang, những thành viên của một nhóm Tôn Giáo Hòa Hảo không được công nhận đã báo cáo vào tháng Tám cảnh sát can thiệp vào các buổi lễ tôn giáo của một tu sĩ không đăng ký và ném đá vào anh ta.

Trong tháng mười một và tháng mười hai, vị giám mục Kontum đã bị hạn chế bởi các quan chức địa phương không cho tiếp xúc với các giáo dân và tiến hành thánh lễ tại một số huyện của tỉnh Kon Tum và Gia Lai. Tại một địa điểm tại tỉnh Gia Lai, giám mục bị quấy nhiễu bởi một nhóm công dân quấy rối ngăn cản không cho Ông vào khu vực.

Vũ Đức Trung và Lê Văn Thanh, liên kết với các phong trào Pháp Luân Công, đã bị bắt giữ tại Hà Nội vào tháng phát sóng thông tin trái phép vào Trung Quốc. Theo các phương tiện truyền thông nhà nước, các quan chức Trung Quốc yêu cầu chính phủ bắt đầu các vụ bắt giữ. Cả hai đều đang chờ xét xử vào cuối của giai đoạn báo cáo.

Một số giáo phái Tin Lành không được công nhận đã bị cấm tổ chức quy mô lớn lễ Giáng Sinh tại Hà Nội, Đà Nẵng và Thanh Hóa.

Một hội của Thiên Chúa nhà thờ ở làng Tây Lộc, xã Điện Ngọc, Điện Châu huyện, Nghệ An, báo cáo bị quấy rối từ các quan chức địa phương, bao gồm cả trưởng Đảng xã và Chủ tịch Ủy ban nhân dân, gián đoạn dịch vụ nhà thờ, và mối đe dọa để "trục xuất" hội họp từ địa phương. Các học viên sau đó bị đưa đến trụ sở cảnh sát và đặt câu hỏi trong vài giờ.

Một số thành viên của Giáo Hội Tin Mừng toàn tỉnh Trà Vinh cáo buộc các cơ quan chính quyền địa phương yêu cầu những người theo đạo Tin lành từ bỏ đức tin của họ như là một điều kiện tiên quyết để được hỗ trợ của chính phủ.

Một số nhà thờ nhỏ liên kết với Phong trào Liên truyền giáo (VLNCN) tiếp tục báo cáo những khó khăn khi tổ chức các buổi lễ trong nhiều địa điểm ở tỉnh Điện Biên. Trong những năm qua, cảnh sát chủ động phân tán các cuộc họp của tín đồ, chính quyền địa phương từ chối đăng ký đáp ứng VLNCN, và chính quyền áp lực buộc những người theo đạo từ bỏ đức tin của họ.

Cá nhân và nhà thờ liên kết với Mục sư Nguyễn Công Chính, bao gồm cả Giáo Hội Kitô giáo nhân dân Việt Nam học bổng Tin Lành và các Giáo Hội Lutheran Tin Lành của Mỹ và Việt Nam, tiếp tục đối mặt với khó khăn trong việc tổ chức các buổi lễ từ các quan chức địa phương do tố cáo gay gắt ông Chính của chính phủ cộng sản. Chính phủ tiếp tục tuyên bố rằng Chính sử dụng vị trí của mình để tiến hành các hoạt động chính trị.

Vào cuối của thời kỳ báo cáo, cảnh sát đã không điều tra vụ tấn công năm 2009 các nhà sư trong trung tâm cộng đồng Phật giáo Làng Mai ở Lâm Đồng và tiếp theo sau việc họ bị trục xuất ra khỏi trung tâm, cũng không có các cơ quan có thẩm quyền thực hiện bất kỳ nỗ lực để tạo điều kiện trả lại vị trí cho các nhà sư.

Vào cuối của thời kỳ báo cáo, cảnh sát đã không  truy tố bất cứ ai về cái chết năm 2009 của một mục sư dân tộc thiểu số Khmer Krom Tin Lành trên địa bàn tỉnh Trà Vinh, bị cáo buộc giết chết bởi các thành viên khác của đồng bào dân tộc Khmer. Một số báo cáo  cáo buộc vụ giết hại đã bị xúi giục bởi các nhà lãnh đạo Phật giáo và các quan chức địa phương.

Các quan chức địa phương ở một số làng Tây Bắc tiếp tục cố gắng thuyết phục hoặc ép buộc người Tin Lành H'mông ly khai đức tin của họ. Chính quyền địa phương khuyến khích gia tộc trưởng lão để áp lực các thành viên của gia đình mở rộng của họ để chấm dứt gia nhập vào Kitô giáo và trở lại với tập quán truyền thống.

Cải tiến và sự phát triển tích cực trong Tôn trọng tự do tôn giáo

Một số cải tiến trong sự tôn trọng tự do tôn giáo tiếp tục trong giai đoạn báo cáo. Tại các khu vực nhiều Phật tử, người Công giáo, Tin Lành, Hòa Hảo và Cao Đài đã báo cáo một sự gia tăng trong hoạt động tôn giáo và thực hiện. Chính phủ tiếp tục giảm bớt các hạn chế đặt trên hầu hết các nhóm tôn giáo mở rộng số lượng của các tôn giáo được đăng ký quốc gia. Những thay đổi chủ yếu là kết quả của việc tiếp tục thực hiện các phiên bản tôn giáo trong khuôn khổ pháp lý quản lý lập năm 2004 và 2005, cũng như chính phủ có một thái độ tích cực hơn với các nhóm Tin Lành. Trong thời gian báo cáo, chính phủ cho phép tụ tập đông người tôn giáo, chẳng hạn như lễ kỷ niệm hàng năm Công giáo tại khu bảo tồn Công giáo La Vang. Tham dự lễ kỷ niệm lễ Giáng Sinh và Phục Sinh trong cả nước đã vượt quá con số của năm trước, và lễ kỷ niệm lớn đã được tổ chức trong danh dự của Phật Đản tại Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh, và nhiều thành phố khác. Các sự kiện cuộc hành hương truyền thống như lễ hội Vua Hùng, các nghi lễ Phật giáo tại Huế, và Ngày Hòa Hảo sáng lập, và kỷ niệm cái chết của người sáng lập cũng đã xảy ra mà không có sự cố.

Năm giáo phái liên kết với hiệp hội ô Việt Nam Tin Lành học bổng tổ chức một cuộc biểu tình Giáng sinh tại một trường mở trong thành phố Hồ Chí Minh. Các giáo phái bao gồm các Baptist Việt Nam đăng ký Công ước (Southern Baptist); hội được công nhận của Thiên Chúa, và ba nhóm nhà thờ không đăng ký (United Presbyterian Church, Tin Mừng tiếp cận cộng đồng Giáo Hội, và Tin Mừng của Giáo Hội toàn). Khoảng 20.000 người tụ tập để kỷ niệm và bao gồm một thỉnh nguyện cho người tham gia để trở thành Kitô hữu. Trong khi tổ chức gặp nhiều khó khăn được phép tổ chức sự kiện, nó đã đi suốt một khi có sự đồng ý đã được đưa ra, và lần đầu tiên, sự kiện đã được phát sóng trực tiếp trên Internet.

Một lễ kỷ niệm Giáng sinh tại Hà Nội được tổ chức bởi ECVN đã thu hút hơn một ngàn tín đồ. Các sự kiện nhỏ hơn đã được tổ chức công khai tại các thành phố khác trong cả nước. Người Công Giáo cũng đã tổ chức quy mô lớn Giáng Sinh và Phục Sinh Thánh lễ tại Hà Nội, Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, và trong suốt phần phía nam của đất nước với hàng ngàn cá nhân tham gia trong mỗi sự kiện. Một số tỉnh ở Tây Nguyên Tây Bắc, tại các khu vực nổi tiếng với những hạn chế lớn hơn, cho phép cử hành Thánh Lễ Giáng sinh lần đầu tiên. Mirroring lễ kỷ niệm Giáng sinh quy mô lớn, hàng ngàn người Tin Lành và người Công giáo đã tham gia dịch vụ trong lễ Phục sinh trong cả nước, bao gồm cả ở Tây Nguyên.

Trong Tháng Chín chính quyền cho phép hơn 100.000 tín đồ Cao Đài tập trung tại Tây Ninh tại Thánh Thất của Giáo Hội Cao Đài tổ chức một bữa tiệc hàng năm để tôn vinh Mẹ vĩ đại và chín nữ thần của Trí Diệu Palace.

Trong tháng mười hai CRA cùng với Viện Cam kết toàn cầu (IGE) và Viện Nghiên cứu Tôn giáo để tổ chức hội nghị học tập về lịch sử của đạo Tin Lành trong nước 1911-1975. Đại diện các bên và CRA giải quyết các hội nghị, cũng như đại diện chính phủ khu vực từ trung tâm và một phần phía Nam của đất nước.Đại diện nước ngoài và trong nước, bao gồm cả cựu truyền giáo nước ngoài từ một số hội thánh Tin Lành được công nhận, trình bày giấy tờ cùng với các quan chức chính phủ để chuẩn bị cho kỷ niệm 100 năm Tin lành trong cả nước vào năm 2011.

Trong hợp tác với IGE, CRA đã tổ chức ba khóa học đào tạo với các quan chức cấp tỉnh và địa phương và các nhà lãnh đạo nhà thờ địa phương ở Cao Bằng, Lai Châu, tỉnh Điện Biên trong tháng mười và tháng mười hai. ECVN địa chỉ liên lạc ở Tây Nguyên Tây Bắc xác nhận rằng nhà chức trách cho phép gần như tất cả các giáo đoàn chưa đăng ký để thờ phượng trong nhà của họ và để đáp ứng công khai, phù hợp với hướng dẫn 2005 của Thủ tướng. Chính phủ đã tổ chức các cuộc thảo luận về thủ tục đăng ký và công nhận với các nhà lãnh đạo của một số giáo phái Tin Lành, bao gồm các Giáo Hội United Methodist Mormon, và các Nhân Chứng Giê-hô-va.

Hòa Hảo, Hồi giáo và Tin lành tham gia vào các chương trình viện trợ đóng góp hơn 313 nghìn tỷ đồng (15.000.000 $) chung trong suốt cả năm. Những nỗ lực của họ bao gồm hỗ trợ người nhiễm HIV / AIDS, cứu trợ thiên tai, và làm việc với trẻ mồ côi và trẻ em có nguy cơ. Một số lượng lớn của đức tin dựa trên các tổ chức phi chính phủ tiến hành và mở rộng hoạt động từ thiện của họ được hỗ trợ bởi các nhà tài trợ tư nhân, các tổ chức quốc tế, và chính phủ nước ngoài. Caritas tổ chức từ thiện Công Giáo đã tổ chức các khóa học đào tạo cho nhân viên xã hội hỗ trợ người có HIV / AIDS và lạm dụng chất. Họ cũng tiến hành các hoạt động cứu trợ thảm họa cung cấp hỗ trợ cho các nạn nhân cơn bão. Tổng đóng góp của Caritas trong suốt cả năm là 21,84 tỷ đồng ($ 1.150.000). Trong thành phố Hồ Chí Minh, Huế, Hải Phòng, Giáo Hội Công Giáo cùng với Tăng đoàn Phật giáo Việt Nam trong việc hỗ trợ hấp hối và các trung tâm điều trị HIV / AIDS và cung cấp dịch vụ tư vấn cho người trẻ. Các nhà thờ cũng hoạt động một nơi trú ẩn cho các bà mẹ nhiễm HIV dương tính và trẻ em nhiễm HIV.

Cũng có những nỗ lực rất nhiều tín ngưỡng trong lĩnh vực từ thiện. Phật giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, Công giáo, và nhà thờ Tin lành tiếp tục công việc chung trong cuộc chiến chống lại HIV / AIDS. Hòa Hảo điều hành Hội đồng cũng tiếp tục được hoạt động rất tích cực trong các dự án từ thiện và phát triển của địa phương, bao gồm cả việc xây dựng hơn 800 ngôi nhà cho các gia đình nghèo khó không phân biệt tôn giáo. Hòa Hảo cũng đã dành nguồn lực đáng kể vào việc quản lý các phòng khám y tế địa phương, và trong năm 2009 đã dành hơn 39 tỷ đồng ($ 2.000.000) về các hoạt động từ thiện. Trong năm, họ đã dành khoảng 29 tỷ đồng ($ 1.500.000) về những nỗ lực tương tự.

Lần đầu tiên, các chuyên gia độc lập của Liên Hợp Quốc về các vấn đề dân tộc thiểu số đến thăm quốc gia vào tháng Bảy, đã gặp gỡ với Phó Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng / Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Gia Khiêm, đi khắp đất nước, và gặp gỡ với các nhà lãnh đạo dân tộc thiểu số tôn giáo. Một phái đoàn của Hội đồng Thế giới của Giáo Hội đi du lịch đến đất nước trong tháng mười và gặp gỡ với các nhà lãnh đạo chính phủ cao cấp.Vào tháng, Đại sứ Việt Nam đến Hoa Kỳ phát biểu tại Diễn đàn Đức tin toàn cầu trong Southlake, Texas, được tổ chức bởi Mục sư Bob Roberts.

Mục III. Tình trạng các hành động của xã hội ảnh hưởng đến hưởng thụ Tự do Tôn giáo
Có vài trường hợp được báo cáo của xã hội phân biệt đối xử hay bạo lực trên cơ sở tôn giáo, tín ngưỡng, hoặc thực hành trong thời gian báo cáo.

Người Khmer theo đạo Tin Lành báo cáo quấy rối, hăm dọa, và trong một số trường hợp, tài sản thiệt hại và bị đánh đập bởi tín đồ Phật giáo Khmer Krom ở các huyện của tỉnh Trà Vinh. Họ báo cáo rằng các cơ quan chức năng đã không làm gì ngăn chặn sự cố, và trong một số trường hợp, có thể đã tham gia hoặc xúi giục các hành động.

Vào tháng Giêng, một tranh chấp giữa các đại diện của Cao Đài chính thức công nhận Giáo Hội và cộng đoàn không được công nhận trên địa bàn tỉnh Đồng Nai đã dẫn đến việc trục xuất của cộng đoàn không được công nhận từ cuộc họp một Cao Dai nhà dài điều khiển bởi các giáo đoàn. Lãnh đạo Cao Đài chính thức công nhận đức tin thừa nhận những chia rẽ và nói rằng cộng đoàn không được công nhận đã được yêu cầu giải tán và trả lại tài sản nhiều lần trước đây nhưng không thành công.

Một SECV giáo đoàn Tin Lành và mục sư của mình trong làng Xi Thoại ở tỉnh Phú Yên đã bị tấn công ba lần bởi một nhóm côn đồ địa phương trong tháng Sáu và tháng Bảy. Các băng đảng đánh đập vợ của mục sư và phá hủy nhà của ông. Quan chức địa phương từ chối tham gia, hứa sẽ điều tra vụ việc và gặp gỡ với lãnh đạo nhà thờ để xin lỗi. Một trong những kẻ tấn công sau đó đã bị đình chỉ từ một trường cảnh sát, và hai người khác đã bị từ chối nhận vào quân đội sau khi sự tham gia của họ trong vụ tấn công đã được khẳng định. Trong tháng mười hai, Phó chủ tịch địa bàn tỉnh đã gặp gỡ với các SECV và tái khẳng định lời hứa của chính quyền địa phương để điều tra việc đàn áp trước đó.

Mục IV. Chính sách Chính phủ Hoa Kỳ
Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội và Tổng lãnh sự quán tại thành phố Hồ Chí Minh tích cực và thường xuyên lo ngại về tự do tôn giáo với một phạm vi rộng của các nhà lãnh đạo Đảng và các quan chức chính phủ, bao gồm cả chủ tịch, thủ tướng, và các quan chức cao cấp trong Bộ Ngoại giao, Ban Tôn giáo, Bộ Công an và các cơ quan khác tại Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh và các tỉnh. Nhiệm vụ cũng được duy trì liên lạc thường xuyên với các nhà lãnh đạo tôn giáo và những người bất đồng chính kiến 
​​trong cả nước và thường xuyên lien lạc với các nhà lãnh đạo tôn giáo trong cả nước.

Ngoại trưởng Clinton, trong cuộc họp với các quan chức chính phủ, kêu gọi tiếp tục cải tiến trong tự do tôn giáo. Các quan chức Bộ Nhà nước cấp cao khác cũng tăng tự do tôn giáo trong các cuộc họp với các quan chức chính phủ trong năm. Tự do tôn giáo cũng là một trọng tâm chính của đối thoại Mỹ-Nhân Quyền Việt Nam vào tháng mười hai.

Đại sứ và các viên chức Đại sứ quán kêu gọi công nhận một quang phổ rộng của các nhóm tôn giáo, trong đó có GHPGVNTN, các giáo hội Tin Lành, và bất đồng Hòa Hảo nhóm đã tìm cách tự do hơn cho các nhóm tôn giáo được công nhận, và kêu gọi chấm dứt các hạn chế trên các nhóm đăng ký. Đại sứ và các quan chức Đại sứ quán tăng các trường hợp cụ thể của chính phủ quấy rối chống lại người Công Giáo, Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất của Việt Nam, giáo phái Hòa Hảo không được công nhận, và các nhà thờ Tin lành với các CRA, Bộ Ngoại giao, và Bộ Công an. Đại sứ cũng yêu cầu chính phủ điều tra cáo buộc trấn áp các tín hữu tôn giáo và trừng phạt bất kỳ quan chức nào chịu trách nhiệm. Các quan chức Đại sứ quán kêu gọi cho việc đăng ký của các nhà thờ và giải quyết hòa bình các tranh chấp về sở hữu lâu dài. Các quan chức chính phủ Mỹ cũng nhiều lần kêu gọi chính phủ giải quyết tranh chấp quyền đất đai nổi bật với các tổ chức tôn giáo một cách hòa bình.

Đại sứ quán và Lãnh sự quán các quan chức đi du lịch trong cả nước để giám sát môi trường tự do tôn giáo, gặp gỡ với các nhà lãnh đạo tôn giáo, và nhấn mạnh với các quan chức chính phủ rằng tiến bộ về tự do tôn giáo và nhân quyền là quan trọng đối với một mối quan hệ song phương được cải thiện. Đại diện của Đại sứ quán và Tổng lãnh sự quán đã liên hệ thường xuyên với các nhà lãnh đạo của tất cả các cộng đồng tôn giáo lớn. Cán bộ Đại sứ quán và lãnh sự quán cũng đã gặp gỡ thường xuyên với Ban đại diện của hơn 25 nhóm Tin Lành từ nhiều nền thần học của tỉnh, đặc biệt là ở miền Trung và Tây Bắc Tây Nguyên. 
Đại sứ quán và Lãnh sự quán đã tổ chức hội nghị bàn tròn quyền tự do tôn giáo trong giai đoạn báo cáo để nhận được cập nhật từ các hội thánh Tin Lành được công nhận và nhà thờ nhà không được công nhận về tình trạng tự do tôn giáo.
 
BUREAU OF DEMOCRACY, HUMAN RIGHTS, AND LABOR
July-December, 2010 International Religious Freedom Report
Report
September 13, 2011
  
The constitution and other laws and policies protect religious freedom, but, in practice, the government regulated and in some cases restricted religious freedom. The government generally respected the religious freedom of most registered religious groups; however, some registered and unregistered groups reported abuses.
There were continued reports of abuses of religious freedom in the country. There was no change in the status of respect for religious freedom by the government during the reporting period. Despite areas of progress, significant problems remained, especially at the provincial and village levels. These included slow--or no--approval of registration for some groups, including the unrecognized Hoa Hao, Buddhist faith, and Protestant groups in the North and Northwest highlands. There were reports of harsh treatment of detainees after a protest over the closing of a cemetery in Con Dau parish. Some Christian groups also reported harassment when they tried to hold Christmas services. The government also showed signs of progress; it facilitated the construction of hundreds of new places of worship, granted national registration to two new religions, registered new congregations, permitted the expansion of charitable activities, and allowed large-scale worship services with more than 100,000 participants.
There were a few instances of societal violence based on religious affiliation, belief, or practice during the reporting period. Many Catholics and Protestants reported that Christians experienced unofficial discrimination when applying for government positions.
The U.S. government discusses religious freedom with the government as part of its overall policy to promote human rights. The U.S. embassy in Hanoi and the U.S. consulate general in Ho Chi Minh City maintained regular dialogue with senior and working-level government officials to advocate for greater religious freedom. U.S. officials met and communicated regularly with religious leaders, including religious activists under government scrutiny. U.S. Secretary of State Hillary Clinton and other senior State Department officials raised religious freedom concerns with government officials and called for continued improvements in religious freedom. Religious freedom also was a central topic in the 2010 U.S.-Vietnam Human Rights Dialogue in Hanoi.

Section I. Religious Demography
The country has an area of 127,000 square miles and a population of 89.6 million. Most estimates suggest more than half of the population is at least nominally Buddhist. The Roman Catholic Church constitutes 7 percent. Several Cao Dai organizations constitute 2.5 to 4 percent, the primary Hoa Hao organization 1.5 to 3 percent, Protestants 1 to 2 percent, and Muslims less than 0.1 percent of the population. Most other citizens consider themselves nonreligious, although some practice traditional beliefs such as animism and veneration of ancestors and national heroes.
The government Committee for Religious Affairs (CRA) estimates there are 10 million (11 percent of the population) Mahayana Buddhists, most of whom are members of the ethnic Kinh community (the country's majority group, also referred to as Viet). In Ho Chi Minh City alone, there are more than 1,000 active Buddhist pagodas. A Khmer ethnic minority in the south, numbering more than one million, practices Theravada Buddhism and has more than 570 pagodas.
Although government statistics indicate there are 6.28 million Catholics, other estimates place the number at eight million. Catholicism has revived in recent years with newly rebuilt or renovated churches and a growing number of persons who want to be religious workers. Three archbishops, 44 bishops, and nearly 4,000 priests oversaw 26 dioceses. There are more than 10,000 places of worship including six seminaries and two clergy training centers. The number preparing for the priesthood has grown by more than 50 percent over the past five years and now totals 1,500, according to the Vatican.
Government statistics put the number of Cao Dai, a syncretic religion combining elements of many faiths, at 2.3 million, although Cao Dai officials claim approximately 3.9 million adherents. According to the government, there are 1.3 million Hoa Hao followers; affiliated expatriate groups estimate as many as three million adherents. A small number of Hoa Hao belong to other sects that oppose the officially sanctioned Hoa Hao Administrative Committee, such as the Pure Hoa Hao Church and the Traditional Hoa Hao Church.
The two largest officially recognized Protestant churches are the Southern Evangelical Church of Vietnam (SECV) and the smaller Evangelical Church of Vietnam North (ECVN). The Vietnam Baptist Convention (Grace Southern Baptist), United World Mission Church, Vietnam Mennonite Church, Vietnam Presbyterian Church, Vietnam Baptist Society (Southern Baptist), Vietnam Seventh-day Adventist Church, and Vietnam Christian Fellowship also are officially recognized. Other Protestant denominations also are present, including the Assemblies of God (registered nationally) as well as others registered locally but not registered on the national level. Estimates of the number of Protestants ranged from government figures of one million to claims by churches of more than two million.
The small Muslim population numbers 70,000 to 80,000, and mosques are located in Ho Chi Minh City, Hanoi, western An Giang Province, and provinces in the southern coastal area. The government estimates there are nearly 73,000 Muslims. Approximately 40 percent of Muslims are Sunnis; the remaining 60 percent practice Bani Islam.
There are several smaller religious communities, the largest of which is the Hindu community. Approximately 50,000 ethnic Cham in the south-central coastal area practice a devotional form of Hinduism. There are an estimated 7,200 Bahais, largely concentrated in the south. There are approximately 1,000 members of The Church of Jesus Christ of Latter-day Saints (Mormons) throughout the country, with two locally recognized congregations in Ho Chi Minh City and Hanoi. The Jehovah's Witnesses have 55 active congregations in 18 provinces with 3,000 members. There is one Jewish temple in Ho Chi Minh City serving approximately 150 Jews, mainly foreign residents, living in the city.
At least 14 million citizens, constituting 17 percent or more of the population, reportedly do not practice any organized religion. The government does not categorize those whose activities are limited to visiting pagodas on ceremonial holidays as practicing Buddhists. No statistics were available on the level of participation in formal religious services, but it was generally acknowledged that this number has continued to increase since 2000.
Ethnic minorities constitute approximately 14 percent of the population. Based on adherents' estimates, two-thirds of Protestants are members of ethnic minorities, including minority groups in the Northwest Highlands (H'mong, Dzao, Thai, and others) and in the Central Highlands (Ede, Jarai, Sedang, and M'nong, among others). The Khmer Krom ethnic group overwhelmingly practices Theravada Buddhism.

Section II.Status of Government Respect for Religious Freedom
Legal/Policy Framework
Please refer to Appendix C in the Country Reports on Human Rights Practices for the status of the government's acceptance of international legal standards http://www.state.gov/g/drl/rls/hrrpt/2010/appendices/index.htm.
The constitution and other laws and policies protect religious freedom but, in practice, the government regulated and in some cases restricted religious freedom. The constitution, legal code, and a 2003 Communist Party Central Committee resolution on religion provide for freedom of belief and worship as well as nonbelief; however, restrictions exist in policy and practice. The 2004 Ordinance on Religion and Belief serves as the primary document governing religious practice. It reiterates citizens' rights to freedom of belief and religion, but warns that the "abuse" of freedom of belief or religion "to undermine the country's peace, independence, and unity" is illegal, and religious activities must be suspended if they "negatively affect the cultural traditions of the nation."
There are 34 recognized religious organizations affiliated with 11 recognized religions (Buddhism, Islam, Catholicism, Protestantism, Hoa Hao, Cao Dai, Pure Land Buddhist Home Practice, the Four Gratitudes, Threefold Enlightened Truth Path, Threefold Southern Tradition, and the Bahai Community). The government also has granted national registration to two religious organizations: one distinct religious group, the Mysterious Fragrance from Precious Mountains, and one Protestant denomination, the Assemblies of God.
In July the Vietnam Christian Fellowship Church, with more than 1,200 congregations and 200,000 members, and the Four Debts of Gratitude Church received national recognition. The Assemblies of God Church held its first national congress in October.
According to statistics from the CRA, in 2009 more than 984 religious establishments were renovated or newly constructed. Additionally nearly 300 new Protestant prayer chapels were built on land granted by authorities.
Unregistered religious groups can be vulnerable to coercive and punitive action by national and local authorities. In some parts of the country, local authorities tacitly approved of the activities of unregistered groups and did not interfere with them. In other areas local officials punished the same activities. Some unregistered groups were moving towards national registration and recognition, but others chose not to seek registration for various reasons. Groups that did not seek to register nationally tended to draw additional government scrutiny.
The government stated that they continued to monitor the activities of certain religious groups because of their political activism. The government invoked national security and solidarity provisions in the constitution to override laws and regulations providing for religious freedom, which impeded some religious gatherings and attempts by affected religious followers to spread beliefs to certain ethnic groups in sensitive border regions and in the central highlands.
The penal code, as amended in 1997, establishes penalties for vaguely defined offenses such as "attempting to undermine national unity" by promoting "division between religious believers and nonbelievers." The government continued to limit the organized activities of independent religious groups and of individuals who were regarded as a threat to Communist Party of Vietnam (CPV) authority.
Under the Ordinance on Religion and Belief, the government has control and oversight of religious organizations, which must be officially recognized or registered. "Appropriate" lower-level authorities must approve leadership, activities, and the establishment of seminaries or religious classes. The appointment of priests or other religious officials requires authorities' approval only when a higher-level foreign religious organization, such as the Vatican, is involved. The ordinance explicitly bans forced renunciations of faith. The ordinance requires religious organizations to inform appropriate authorities of their annual activities or the investiture and transfer of clerics, and it no longer requires official government approval. Furthermore, the ordinance encourages religious groups to carry out charitable activities in health care and education, which were limited in the past.
Implementing Decree 22, also issued in 2005, provides further guidance on the Ordinance on Religion and Belief. It delineates specific procedures by which an unrecognized religious organization may register its places of worship, clerics, and activities to operate openly and apply for official recognition. The decree specifies that a religious organization must have 20 years of "stable religious operation" in the country to be recognized by the government and states that past operation in the country can be counted toward this requirement.
The decree also clarifies the procedures for religious organizations and individual congregations seeking official recognition. To obtain official recognition, a denomination must receive national-level registration, which according to the legal framework involves several legal stages. First the religious organization must apply for and receive registration in each local administrative area in which it operates. Registration requires a religious organization to file information with relevant authorities about its structure, leadership, and activities. After maintaining national registration for one year, the eligible religious group may apply for full legal recognition after hosting a national convention where it elects leaders. The decree further specifies that appropriate authorities must provide a written response to requests for official recognition within 30, 45, 60, or 90 days, depending on the scope of the request. In the case of a refusal, a specific reason must be included in the written response, although this requirement also does not appear to be consistently followed. There is no specific mechanism for appeal in the ordinance, nor are the reasons for denying a request restricted in any way.
Finally Decree 22 states, "Acts to force citizens to follow a religion or renounce their faith...are not allowed." The Prime Minister's Instruction on Protestantism contained a similarly worded statement. Although government officials stated forced conversions or renunciation of faith had always been illegal, these were the first legal documents to state so explicitly.
The decree and the Law on Land stipulate that religious organizations are not permitted to purchase land as legal entities, and provincial people's committees must grant the land and approve the construction of new religious facilities. Typically the land is purchased by a member of a congregation and then deeded to the province, followed by the granting of the land to the congregation. The renovation or upgrade of religious facilities also requires notification to authorities, although not necessarily requiring a permit, depending on the extent of the renovation. The decree stipulates that authorities must respond to a construction permit application within 20 days.
The national-level CRA is charged with disseminating information about the legal framework on religion to authorities at the provincial, district, commune, and village levels and assuring uniform compliance. Implementation of the legal framework on religion at lower levels of the government continued to be mixed. During the reporting period, national and provincial authorities held a number of training courses for lower-level officials about the new laws to assure their understanding and compliance with the ordinance
Adherence to a religious faith generally does not seriously disadvantage individuals in nongovernment civil, economic, and secular life, although unofficial policies of the CPV and military prevent advancement by religious adherents. Practitioners of various religious groups served in local and provincial government positions and were represented in the National Assembly. Some religious organizations, such as the Vietnam Buddhist Sangha (VBS), as well as clergy and religious followers, are members of the CPV-affiliated mass political and social organization, the Vietnam Fatherland Front. High-ranking government officials make a special point to send greetings and visit churches over Christmas and Easter as well as attend Vesak day (a commemoration of the birth of Buddha) activities.
The government officially recognizes the Buddhist, Catholic, Protestant, Hoa Hao, Cao Dai, Bahai, Muslim, Pure Land Buddhist Home Practice, Threefold Southern Tradition, and Threefold Enlightened Truth Path faiths as religious organizations. Individual denominations within these recognized groups must also be registered. Some Buddhist, Protestant, and Hoa Hao sects do not participate in government-recognized or government-registered religious organizations.
The government requires all religious publishing to be done by the Religious Publishing House, which is part of the State Publishing House's Office of Religious Affairs, or by other government-approved publishing houses after the government first approves the proposed items. However, other publishing houses have been able to print and distribute religion-related materials, and all bookstores are free to sell religious materials. The Bible is printed in Vietnamese and a number of other languages, including Chinese, Ede, Jarai, Banar, M'nong, and English. The government has not approved printing in H'mong.
The government does not permit religious instruction in public schools; however, it permitted clergy to teach at universities in subjects in which they are qualified. Catholic, Protestant, Muslim, and Buddhist groups are allowed to provide religious education to adherents in their facilities. Religious groups are not permitted to operate independent schools beyond preschool and kindergarten. Atheism is not officially taught in public schools.
Religious affiliation is indicated on citizens' national identification cards and in "family books," which are household identification documents. Discrimination against individuals with a listed religious preference was not reported. In practice many persons who consider themselves religious choose not to indicate a religious affiliation on their identification cards, and government statistics include them as nonreligious. Although it is possible to change the classification of religious affiliation on national identification cards, most converts find the procedures overly cumbersome and are typically unable to change their classification.
Prisoners did not have the right to manifest their religious beliefs or practices in public.
The officially sanctioned VBS incorporates Mahayana, Theravada, and Bhikshu Buddhism. All Buddhist groups within the VBS are proportionally represented throughout the leadership structure and organization. In practice Theravada monks meet separately to determine issues such as doctrine, education, and other community needs to raise within the VBS. There are several recently recognized religious organizations that have Buddhist influences but are separate and distinct from the VBS. Of these, the Pure-Land Buddhist Home Practice faith has the largest membership with more than 1.3 million followers
The country's history and its recent rapid economic development complicated land issues. Many individuals and nearly every religious denomination in the country prior to 1975 have outstanding land claims resulting from the nationalization of private property following the war. Some claims were further complicated by the fact that land once home to Buddhist pagodas was given to the Catholic Church during the French colonial period. While the government and the Catholic Church agreed to the return of four properties in 2009, the status of many other properties remained unresolved. The government returned a small number of previously confiscated properties to recognized Protestant organizations, but other disputes continued. The SECV continued to seek restitution for more than 250 properties; other denominations active in the South before 1975 also had claims. Provincial authorities returned a limited number of properties confiscated from religious organizations after 1975 and remained in protracted discussions on others. Many properties seized were schools and hospitals later incorporated into the state system.
Persons who belong to unofficial religious groups were not permitted to speak publicly about their beliefs, but some conducted religious training and services without harassment. Members of religious organizations that are not registered nationally may speak about their beliefs and may persuade others to adopt their religions, but only in locally registered places of worship. The government controlled all forms of public assembly; however, several large religious gatherings were allowed.
The government does not observe any religious holidays as national holidays.
Restrictions on Religious Freedom
The constitutional right to freedom of belief and religion continued to be subject to uneven interpretation and protection. Government practices and bureaucratic impediments restricted religious freedom
There was no change in the status of respect for religious freedom by the government during the reporting period.
The government generally allowed increasing numbers of individuals and groups to express their religious beliefs. Most religious groups reported their ability to meet openly for religious worship improved. However, the government requires the registration of all activities by religious groups and uses this requirement to restrict and discourage participation in certain unrecognized religious groups actively, including the UBCV and some Protestant and Hoa Hao groups.
Because of the lack of due process and inconsistent oversight, religious activities can be subject to the discretion of local officials. In some cases local officials reportedly told religious leaders that national laws did not apply to their jurisdictions. In certain cases recognized and unrecognized Protestant groups were able to overcome local harassment or to overturn negative local decisions after they appealed to higher-level authorities.
Several hundred ECVN congregations continued to await action on their applications to register. Reasons cited for delays in the process or rejection of applications included bureaucratic impediments such as not following correct procedures in completing forms or providing incomplete information. Local authorities also cited vague security concerns and stated either that their political authority could be threatened or that confrontations could occur between traditional believers and recently converted Christians. During the year local authorities registered approximately 30 ECVN congregations.
 The government continued to restrict the movement of some UBCV leaders, although the UBCV operated many pagodas without restriction. As in previous reporting periods, UBCV leaders reported they were urged to restrict their movements although they were able to receive visits from foreign diplomats, visit other UBCV members, and maintain contact with associates overseas; however, these activities were closely scrutinized. While the government restricted UBCV charitable activities, senior UBCV monks travelled widely in November and December to flood-stricken areas of the country, distributing food and financial aid to several thousand flood victims. The UBCV reported having 20 representative boards in 15 cities and provinces. Provincial leaders of the UBCV throughout the southern region reported routine surveillance by local authorities. UBCV Supreme Patriarch Thich Quang Do stated he could meet with others inside and outside the pagoda
The Hoa Hao Administrative Council is the officially recognized Hoa Hao body; however, several leaders of the Hoa Hao community openly criticized the council as overly subservient to the government. Dissenting Hoa Hao groups formed two smaller churches, the Traditional Hoa Hao Church and the Pure Hoa Hao Church. They faced some restrictions on their religious and political activities. The government prohibits commemorations of the disappearance of the Hoa Hao's founder and readings of his writings. The government permits publication of only five of 10 of the Hoa Hao's sacred book
The government continued to assert that some ethnic minorities or Montagnards in the Central Highlands were operating a "Dega" church. The government accused the Dega churches of calling for the creation of an independent Montagnard state. The SECV and house churches in the provinces of Dak Lak, Gia Lai, Kon Tum, Binh Phuoc, Phu Yen, and Dak Nong continued to experience government scrutiny because of feared association with separatist groups overseas.
The SECV reported the CRA issued an edict in November denying their request to revert to their pre-1975 organizational structure with districts underneath the central church's control. The CRA states that three-tiered leadership structures are not permitted under the Ordinance on Religion and Belief. The SECV said that this edict complicates their ability to manage their internal affairs.
The United Baptist Church reported in December that authorities in Da Nang Province opposed unregistered churches and pressured them to join the registered church
A large Christmas event, with an anticipated attendance of several thousand individuals, organized by unrecognized evangelical Protestant denominations in Hanoi at the National Convention Center, was canceled at the last minute by city authorities due to the churches' unrecognized status.
The Vietnam Evangelical Fellowship, an association of registered and unregistered denominations, reported that they were not permitted to register at the national level.
The Religious Publishing House had not acted on a longstanding request to allow printing of the Bible in the modern form of the H'mong language. The delay was due to the fact that the government recognizes only an archaic form of the H'mong language that is not in regular use today and cannot be read by the average H'mong
Police regularly discouraged worshipers from visiting temples and facilities affiliated with the unrecognized Pure Hoa Hao Church in An Giang, Vinh Long, Dong Thap, and Can Tho, especially on church holidays related to the lunar calendar and the anniversary of the death of the founder of Hoa Hao Buddhism. Some ethnic minority worshippers in the Central Highlands--particularly in areas suspected to be affiliated with the "Dega" church--continued to be prevented from gathering to worship. The number of reported incidents was significantly lower than in previous reporting periods and appeared to reflect individual local bias rather than central government policy. In some instances the local officials involved apologized and were reprimanded or fired
In March, following two strokes in prison in July and November 2009, dissident Catholic priest Thaddeus Nguyen Van Ly was granted a one-year humanitarian medical release to allow him to seek treatment for a brain tumor. Ly was arrested in 2007 for violating laws against "conducting propaganda against the state" due to his role in cofounding the Bloc 8406 movement and the Vietnam Progressive Party and was sentenced to eight years' imprisonment.
Catholic priest Pham Van Loi experienced similar restrictions on his freedom of movement for his involvement in political activities. The CRA asserted that Loi was not under house arrest and that the government did not restrict his religious activities. The movement of a number of other UBCV, Catholic, Hoa Hao, and Protestant dignitaries and believers was occasionally restricted or monitored by police.
Abuses of Religious Freedom
There were reports of abuses of religious freedom in the country but no reports of religious prisoners and detainees
Reports of abuses of religious freedom remained at a consistent level compared with the previous reporting period. Some religious believers continued to experience harassment or repression, particularly those who had not applied for or been granted legal sanction. In a number of instances, local officials forced church gatherings to cease, closed unregistered house churches, and pressured individuals to renounce their religious beliefs.
Several hundred parishioners protested the demolition of a large concrete cross by police at the Dong Chiem Catholic parish in January. Police dispersed the crowd with tear gas and beat approximately a dozen individuals. Two weeks later a Catholic monk was beaten unconscious by police as he tried to enter the Dong Chiem parish near where the cross was demolished. In February a group of nuns and other Catholics from Ho Chi Minh City making a pilgrimage to the parish were harassed by police and denied entry. Six Catholic parishioners involved in the original protest were detained and later released. The cross had been constructed without permission on land controlled by the military and was not removed upon request. The government claimed that no parishioners were injured in the demolition of the cross and that those who were detained had assault 
In January in Phu Yen Province, two lay preachers affiliated with the Good News Mission Church, Ksor Y Du and Kpa Y Ko, were arrested for alleged connections with the United Front for the Liberation of Oppressed Races (FULRO) and for opposing the government. Police allegedly handcuffed and dragged Ksor Y Du behind a motorbike to the police station. The CRA asserted that both had long-time connections with FULRO, an armed guerilla group that sought the creation of an independent Montagnard state, and had prior convictions for "illegally crossing the border." The CRA contended that they had been "embroiled by hostile forces" in a plot to encourage a separatist movement by sowing division among ethnic communities. In November both were tried jointly and convicted in Phu Yen Provincial Court. Ksor Y Du was sentenced to six years' imprisonment and Kpa Y Ko to four years' imprisonment for attempting to organize demonstrations, causing political and security disorder, and dividing national solidarity.
The leadership and congregants of the Good News Mission Church in Dak Lak, Phu Yen, and Vinh Long continued to experience police harassment of congregations and demands to close due to government claims that local church leaders were connected with the FULRO. The Good News Mission Church said it prohibits all preachers from engaging in separatist activities.
In January local officials disrupted a two-week Bible training class for lay pastors organized by the Good News Mission Church in Vinh Long Province. The owner of the prayer house was fined one million VND ($53)
Throughout 2009 and during the year, Pastor Nguyen Trung Ton, the head of the Full Gospel Church in Thanh Hoa Province, reported that local and provincial police harassed and beat church members at several different Full Gospel meeting points in Thanh Hoa. Local officials interrupted numerous church gatherings, detaining and physically abusing church members and leadership, including Pastor Ton and his family. Ton was a close affiliate of dissidents Le Thi Cong Nhan and Do Nam Hai and a member of "Bloc 8406.
In May and again in August, the UBCV in Da Nang was prohibited by police from holding Vesak Day and Vu Lan celebrations. On both occasions several hundred followers were denied entry into the Giac Minh Pagoda. In Ho Chi Minh City, the UBCV experienced an overall decrease in interference by government officials during the reporting period but reported heightened police observation during Vesak Day activities. In October and November, local police prohibited UBCV officials at the Kim Quang Temple in Hue from refurbishing and remodeling dilapidated facilit
In May police clashed with local Catholics at a cemetery in Con Dau village outside Danang. In 2003 the government reached an agreement with Catholic officials to relocate parishioners while building an ecotourism resort in the area. Both sides agreed that a former Catholic cemetery within the construction zone would no longer be used, and the government designated a new cemetery. On May 4 when protesting parishioners attempted to bury the remains of a local parishioner in the old Catholic cemetery that had been closed, police intervened. Parishioners reportedly attacked police who were blocking the entrance to the cemetery, and violence between police and parishioners ensued. Police arrested six parishioners accused of starting the altercation and damaging a police vehicle. On October 27 the six were tried for public disorder and sentenced; two individuals received nine- and 12-month jail sentences, and the remaining four defendants received suspended sentences. Three of the accused were denied their right to legal representation. An appeal by family members of the convicted was denied on the grounds that it was not filed by the convicted individuals directly
Local security officials allegedly interrogated Nguyen Thanh Nam on two separate occasions for his involvement in the May clash. In July Nam died under unusual circumstances one day after being detained by police for attempted burglary. The accounts of the cause of Nam's death differed widely, even among family members. Some claimed the death was from natural causes, and others alleged it was the result of police beatings during interrogation. Nam's family denied efforts by police to conduct an autopsy and signed an affidavit claiming he died from a stroke. In October Nam's wife was pressured by security services to make a videotaped statement that Nam died of a stroke, but she refused.
In May Huynh Cam Tu, a priest with the unrecognized Cao Dai faith in Tay Ninh, was convicted of "slandering an on duty official." He remained in prison at the end of the reporting period.
The congregation of the United Presbyterian Church in Da Nang, which was closed in May by police, was able to meet later in the year but was unable to register locally due to the fact that the church is not recognized nationally.
In Pha Xom Village in Xa Dung commune of Dien Bien Dong District in Dien Bien Province, in June the village chief asked several Protestant households to renounce their faith by December and return to traditional beliefs; otherwise, they would face expulsion from the village. The individuals claimed they were also fined 200,000 VND ($10.50).
In August Pastor Duong Kim Khai from Ho Chi Minh City, affiliated with the unrecognized Mennonite Church, was arrested and charged with violating Article 79, "Attempting to Overthrow the Government," for his alleged ties to the Viet Tan while advocating on behalf of land rights claimants from Ben Tre and Dong Thap provinces. In November two others affiliated with the church, lay pastor Nguyen Chi Thanh and congregant Pham Ngoc Hoa, were similarly arrested for violating Article 79 for their alleged ties to the Viet Tan and work with Khai. All three awaited trial at year's end.
In An Giang Province members of an unregistered Hoa Hao group reported that in August police interfered with the religious ceremony of an unregistered monk and threw stones at him.
In November and December, the bishop of Kontum was restricted by local officials from visiting parishioners and conducting Mass in several districts of Kontum and Gia Lai provinces. At one location in Gia Lai Province, the bishop was harassed by a citizen gang that refused to permit his entry into the region.
Vu Duc Trung and Le Van Thanh, affiliated with the Falun Gong movement, were arrested in Hanoi in November for illegally broadcasting information into China. According to state-run media, Chinese officials asked the government to initiate the arrests. Both were awaiting trial at the end of the reporting period.
Several unrecognized Protestant denominations were prohibited from holding large-scale Christmas services in Hanoi, Danang, and Thanh Hoa.
An Assemblies of God house church in Tay Loc village, Dien Ngoc commune, Dien Chau district, Nghe An Province, reported harassment from local officials, including the Communal Party chief and People's Committee chairman, interruption of church services, and threats to "deport" congregants from the locality. Several adherents were then taken to police headquarters and questioned for several hours
Some members of the Full Gospel Church in Tra Vinh Province alleged local government agencies asked Protestant followers to renounce their faith as a precondition for government assistance.
Several small house churches affiliated with the Inter-Evangelistic Movement (IEM) continued to report difficulties holding services in several locations in Dien Bien Province. In past years police actively dispersed meetings of worshippers, local authorities refused to register IEM meeting points, and authorities pressured followers to abandon their faith.
Individuals and churches affiliated with Pastor Nguyen Cong Chinh, including the Vietnam People's Christian Evangelical Fellowship Church and the Evangelical Lutheran Church of America and Vietnam, continued to face difficulties in holding services from local officials due to Chinh's strident denunciations of the government and communism. The government continued to claim that Chinh used his position to conduct political activities.
At the end of the reporting period, police had not investigated the 2009 attacks on monks in the Plum Village Buddhist community center in Lam Dong Province and their subsequent eviction, nor had the authorities made any attempt to facilitate the monks' return.
At the end of the reporting period, police had not prosecuted anyone for the 2009 death of a Khmer Krom ethnic minority Protestant lay pastor in Tra Vinh Province, allegedly killed by other members of the Khmer ethnic minority. Some reports alleged the killing was instigated by local Buddhist leaders and sanctioned by local officials.
Local officials in several northwestern villages continued to attempt to convince or force H'mong Protestants to recant their faith. Local authorities encouraged clan elders to pressure members of their extended families to cease practicing Christianity and to return to traditional practices.
Improvements and Positive Developments in Respect for Religious Freedom
Some improvements in respect for religious freedom continued during the reporting period. In many areas Buddhists, Catholics, Protestants, Hoa Hao, and Cao Dai reported an increase in religious activity and observance. The government continued to ease restrictions placed upon most religious groups and expanded the number of religions that received national registration. The changes were primarily the result of continued implementation of revisions to the legal framework governing religion instituted in 2004 and 2005, as well as a more positive government attitude toward Protestant groups. During the reporting period, the government permitted large religious gatherings, such as annual Catholic celebrations at the La Vang Catholic sanctuary. Attendance at Christmas and Easter celebrations throughout the country exceeded the previous year's figures, and large celebrations were held in honor of Vesak in Hanoi, Ho Chi Minh City, and many other cities. Traditional pilgrimage events such as the Hung Kings' Festival, Buddhist ceremonies in Hue, and the Hoa Hao Founding Day, and commemoration of the founder's death also occurred without incident.
Five denominations affiliated with the umbrella association Vietnam Evangelical Fellowship organized a Christmas rally at an open field in Ho Chi Minh City. The denominations included the registered Vietnam Baptist Convention (Southern Baptist); the recognized Assembly of God; and three unregistered house church groups (United Presbyterian Church, United Gospel Outreach Church, and the Full Gospel Church). Approximately 20,000 persons gathered to celebrate and included an appeal for participants to become Christians. While organizers had difficulties gaining permission to hold the event, it went smoothly once consent was given and, for the first time, the service was broadcast live on the Internet.
A Christmas celebration in Hanoi organized by the ECVN attracted over a thousand adherents. Smaller events were held openly in other cities throughout the country. Catholics also held several large-scale Christmas and Easter Masses in Hanoi, Ho Chi Minh City, Da Nang, and throughout the southern part of the country with thousands of individuals participating in each event. Several provinces in the Northwest Highlands, in areas known for greater restrictions, allowed celebration of Christmas Mass for the first time. Mirroring large-scale Christmas celebrations, thousands of Protestants and Catholics participated in Easter services throughout the country, including in the Central Highlands.
In September authorities allowed more than 100,000 Cao Dai adherents gathered in Tay Ninh at the Cao Dai Church's Holy See to hold an annual banquet in honor of the Great Mother and Nine Goddesses of the Dieu Tri Palace.
In December CRA joined with the Institute for Global Engagement (IGE) and the Institute for Religious Studies to host an academic conference on the history of Protestantism in the country from 1911 to 1975. Representatives from the party and CRA addressed the conference, as did regional government representatives from the center and southern portions of the country. Foreign and domestic representatives, including former foreign missionaries from several recognized Protestant churches, presented papers alongside government officials in order to prepare for the 100th anniversary of Protestantism in the country in 2011.
In cooperation with the IGE, CRA held three training courses with local and provincial level officials and local church leaders in Cao Bang, Lai Chau, and Dien Bien Province in November and December. ECVN contacts in the Northwest Highlands confirmed that authorities allowed nearly all unregistered congregations to worship in their homes and to meet openly, in accordance with the prime minister's 2005 instruction. The government held discussions about registration and recognition procedures with leaders of a number of Protestant denominations, including the United Methodist Church, Mormons, and Jehovah's Witnesses.
Hoa Hao, Muslims, and Protestants engaged in aid programs contributing over 313 trillion VND ($15 million) collectively throughout the year. Their efforts included assisting persons with HIV/AIDS, disaster relief, and work with orphans and at-risk children. A large number of faith-based nongovernmental organizations s conducted and expanded their charitable activities supported by private donors, international organizations, and foreign governments. The Catholic charity Caritas held training courses for social workers assisting persons with HIV/AIDS and substance abuse. They also conducted disaster relief operations providing assistance to typhoon victims. Caritas' total contributions throughout the year were 21.84 billion VND ($1.15 million). In Ho Chi Minh City, Hue, and Haiphong, the Catholic Church joined with the Vietnamese Buddhist Sangha in supporting HIV/AIDS hospices and treatment centers and providing counseling services to young persons. The church also operated a shelter for HIV-positive mothers and HIV-infected children.
There were also numerous interfaith efforts in the charitable arena. Buddhists, Cao Dai, Hoa Hao, Catholics, and Protestant churches continued joint work in the fight against HIV/AIDS. The Hoa Hao Executive Council also continued to be very active in local charitable and development projects, including building upwards of 800 houses for impoverished families regardless of religious affiliation. The Hoa Hao also spent significant resources on managing local health clinics, and in 2009 spent more than 39 billion VND ($ 2 million) on charitable activities. During the year they spent approximately 29 billion VND ($1.5 million) on similar efforts.
For the first time, the UN Independent Expert on minority issues visited the country in July, met with Deputy Prime Minister/Foreign Minister Pham Gia Khiem, traveled throughout the country, and met with ethnic minority religious leaders. A delegation from the World Council of Churches traveled to the country in October and met with several senior government leaders. In November the Vietnamese ambassador to the United States spoke at the Global Faith Forum in Southlake, Texas, hosted by Pastor Bob Roberts.
 Section III. Status of Societal Actions Affecting Enjoyment of Religious Freedom
There were few reported instances of societal discrimination or violence based on religious affiliation, belief, or practice during the reporting period.
Protestant Khmers reported harassment, intimidation, and, in some cases, property damage and beatings by Khmer Krom Buddhists in certain districts of Tra Vinh Province. They reported that authorities did little to prevent the incidents and, in some cases, may have participated in or instigated the actions.
In January a dispute between representatives of the officially recognized Cao Dai Church and an unrecognized congregation in Dong Nai Province led to the eviction of the unrecognized congregation from a Cao Dai meeting house long controlled by the congregation. Leaders of the officially recognized Cao Dai faith acknowledged the divisions and said that the unrecognized congregation had been asked to disband and return the property several times previously but without success.
An SECV Protestant congregation and its pastor in Xi Thoai Village in Phu Yen Province were attacked three times by a gang of local thugs in June and July. The gang beat the pastor's wife and destroyed his home. Local officials denied involvement, promised to investigate the incident, and met with church leaders to apologize. One of the attackers was later suspended from a police school, and two others were denied admittance to the army after their participation in the attack was confirmed. In December the deputy CPV chief for the province met with the SECV and reaffirmed local authorities' promises to investigate the earlier abuse.
Section IV. U.S. Government Policy
The U.S. embassy in Hanoi and the consulate general in Ho Chi Minh City actively and regularly raised concerns about religious freedom with a wide range of CPV leaders and government officials, including the president, prime minister, and senior officials in the Ministry of Foreign Affairs, the Committee for Religious Affairs, the Ministry of Public Security, and other offices in Hanoi, Ho Chi Minh City, and the provinces. The mission also maintained regular contact with religious leaders and dissidents throughout the country and routinely visited religious leaders throughout the country.
Secretary of State Clinton, in meetings with government officials, called for continued improvements in religious freedom. Other senior State Department officials also raised religious freedom during their meetings with government officials during the year. Religious freedom also was a major focus of the U.S.-Vietnam Human Rights Dialogue in December.
The ambassador and embassy officers urged recognition of a broad spectrum of religious groups, including the UBCV, Protestant house churches, and dissenting Hoa Hao groups; sought greater freedom for recognized religious groups; and urged an end to restrictions on unregistered groups. The ambassador and embassy officials raised specific cases of government harassment against Catholics, the Unified Buddhist Church of Vietnam, unrecognized Hoa Hao sects, and Protestant churches with the CRA, Ministry of Foreign Affairs, and Ministry of Public Security. The ambassador also requested the government investigate alleged abuses of religious believers and punish any officials found to be responsible. Embassy officials called for the registration of churches and peaceful resolution of longstanding property disputes. U.S. government officials also repeatedly urged the government to resolve outstanding land rights disputes with religious organizations peacefully.
Embassy and consulate general officials traveled throughout the country to monitor the religious freedom environment, meet with religious leaders, and stress to government officials that progress on religious freedom and human rights was critical to an improved bilateral relationship. Representatives of the embassy and the consulate general had frequent contact with leaders of all major religious communities. Embassy and consulate general officers also met regularly with provincial representative boards of more than 25 Protestant groups from a wide variety of theological backgrounds, particularly in the Central and Northwest Highlands. The embassy and consulate general held several religious freedom roundtables during the reporting period to receive updates from recognized Protestant churches and unrecognized house churches on the status of religious freedom.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét